Cầu Kinh
Ấp Ḥa Phước, Xă Vĩnh Ḥa, Tỉnh Bến Tre
Truyện Ảnh: Đường B́nh
|
Cô Bán Đậu Hủ Tại Chợ Cầu Kinh Ấp Ḥa Phước Xả Vĩnh Ḥa
Mấy Nhịp Cầu Kinh Từ cổng Ấp Văn Hóa Ḥa Phước đến cầu Kinh khoản một cây số, tối qua trời mưa to một vài ổ gà c̣n động nước, tôi thả bộ thẩn thờ lên cầu Kinh, hy vọng t́m được vài tấm h́nh ghe nhỏ dưới sông. Trong thời chống Mỹ, cầu Kinh là chiếc cầu tre lắc lẽo, cho đến khi kinh tế thị trường mở cửa, nhu cầu vận chuyển cây trái trong làng nhân rộng, mặt đường có đủ loại xe, từ hai bánh lên đến bốn bánh, xe đ̣ xe chở hàng lên thành phố tấp nập nên cầu Kinh được chỉnh sữa thành cầu bê tong. Chiều rộng của chiếc cầu chỉ đủ cho một chiếc xe bốn bánh chạy qua, ai đến cầu trước th́ đi qua trước, ai đến sau th́ dừng lại, luật bất khả kháng. Đầu cầu có người nhóm chợ , thường gọi là chợ chồm hỗm, vằo ngày trời nắng mổi lần xe chạy qua khói bụi mịt trời, để tránh bụi, lái buôn lấy tre đống thành mấy cái bàn, đặc hàng hóa lên bàn tre tránh được bụi.Ba cái ḷng tre đặc sát hàng rào, nggười bán hàng ngồi bên cạnh chiếc bàn mời khách, tôi thấy trên một cái bàn có rau cải, vài cọng hành lá, mấy cọng bạc hà, một mớ giá sống, vài trái cà nâu canh chua, vài trái dưa leo mới hái sau hè. Một bàn bán thịt tươi, và một bàn bán vài món gia dụng, cách bàn bán thịt có một cái bàn riêng biệt bán đậu hủ nóng. Phải, đậu hủ ăn với nước đường khử gừng. Bên trái con đường có một quán cốc, bán nước ngọt, vài món kẹo và mấy tấm h́nh quăng cáo dáng trên tường. Mấy chai xăng và dầu nhớt đặc trên kệ. Một chị ngồi chồm hỗm bên chảo dầu sôi chiên chuối, mấy trái chuối có màu cà ri vàng nâu có vẽ ḍn lắm. Chợ nhóm lúc trời chưa sáng, tan khi mặt trời liếm ngọn dừa. Tất cả người bán cũng như người đi chợ đều là người cùng xóm, quen biết nhau mấy đời, thỉnh thoăn có người lạ bất chợt đi ngan qua thấy của lạ ghé vào mua. Người mua th́ cứ mua, có người đến đây chỉ để gặp nhau nói chuyện...chuyện ǵ cũng nói. Một bà già chống gậy đến trước mạt tôi, mắt bà mờ nên quan sát hơi chậm. Bà hỏi: Nhà ông ở đâu? Tôi trả lời: ở Ḥa Phước.Dường như tôi trả lời không đúng câu hỏi nên bà hỏi tiếp. Ấp Ḥa Phước? Nhà nào zậy? Tôi nói nhà ông Thầy Năm. Trước khi tôi dức lời, bà lớn giọng hỏi tiếp, chú là người rể thứ mấy? Chị Năm Lùng - quen nhau năm mươi năm Tôi nói: Thứ Năm. Nghe xong, bà há miệng móm cười to và nói: Thứ Năm là chồng con Liểu. Rồi bà dồn dập hỏi tiếp: Dượng là chồng con Liểu, zậy chớ dượng không nhớ tôi sao? Mà dượng về hồi nào? Con Liểu có d́a không? Trơi ơi mấy chục năm rồi tôi chưa gặp nó. Tôi tuầự trả lời hết tất cả câu hỏi của bà. Mắt bà ướt, bà quay mặt về phía chiếc cầu. Thời gian như ngưng động. Tôi hỏi bà: Bà biết vợ tôi? Bà nói: Tôi là Năm Lùng nè, hồi đó ở cùng nhà với Liểu trên Saigon nè. Giờ th́ tôi nhớ ra rồi. Tôi kêu tên chị, mấy mươi năm giờ mới gặp lại. Chị hứa đến nhà thăm vợ tôi, Mắt chị ướt, chị chống gậy bước qua cầu. Sáng nay ra đi mà chưa có ǵ vô miệng, nhớ lại cô bán đậu hủ nóng, phát thèm, tôi đến mua. Chưa kịp kêu, cô hỏi: ăn đậu hủ không chú? Ăn! Tôi trả lời. Cho tôi một chén. Cô hỏi lần nửa: Muốn ăn chén hay ăn ly? Tôi nói: Cho tôi một chén.
Cầm chiếc muổn lớn cô hớt mấy lát đậu hủ cho đầy chén, cô múc ba muổn đường và hai lát gừng, cô trao tôi và nói: cho tôi hai ngàn. chén đậu nóng mùi gừng thơm phức Cầm chén đậu hủ tôi đi lên cầu, trên cầu bây giờ có nhiều người qua lại, mấy em nhỏ đi bộ qua cầu đến trường, nhiều em cởi xe đạp đi học, một chiếc xe Honda đèo một người nữ có một em bé chen giữa rồ ga lên cầu. Một người đạp chiếc xe đạp đến đầu cầu ngừng lại, bước xuống, tay dắt chiếc xe đạp lên cầu, bỏ chiếc xe đạp tựa thành cầu rồi ung dung đi qua câu mua thức ăn. Thêm vài chiếc xe đủ kiểu qua lại, các em nhỏ mặc áo dài trắng cởi xe đạp, không mang khẩu trang như trên Saigon, mặt hớn hở đi đến trường, đường xá không bụi bậm, người đi đường cũng như người lái xe không mang khẩu trang, không một tiếng c̣i, một cái thế giới hiền ḥa từ từ qua mắt tôi. Mặt trời đă lên cao, người mua tan dần, tôi quây lại cô bán đậu hủ trả cái chén, vội vàng tôi ghi lại vài tấm h́nh của cô.…Người đẹp xứ Vĩnh Ḥa. Đường B́nh Kỷ niệm Chuyến Đi Việt Nam Năm 2010
|
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
![]() |
ệ
ệ