Di Tim Vết Chân Đức Phật - Thailan

Bài Số 9

 Chùa Ông Cọp - Tiger Pagoda Thailand


Bài số 9 - Chùa Ông Cọp - Tiger Pagoda

Trên đường Đi Tìm Vết Chân Đức Phật chúng tôi đi về biên giới Thailan - Miến Điện. Xe chạy khoản hai tiếng đồng hồ, ghé vào một quán cốc cho bà con xả stress. Đi tiếp khỏan một giờ nửa thì thấy cái cổng trước một cánh rừng, dựng đứng một tấm hình con cọp hùng vỉ, lúc này tôi mới biết đây là Chùa Ông Cọp. Có người gọi là Chùa Hổ, tiếng Thai gọi là Wat Pha Luang Ta Bua. Ở đây không có một kiến trúc gì được xây dựng để thờ Phật. Người ta gọi là chủa chứ thật ra nó là một cái sở thú, mênh mong hoang dã trong tỉnh Kanchanaburi, phía tây bắc Bangkok, gần biên giới Myanmar.

Chùa Ông Cọp nổi tiếng thế giới. Trong trại này có mấy ông sư Phật giáo, nuôi nhiều con hổ đủ cở, loại cọp nổi tiếng hung dử nhất Á Châu, chúng thu hút sự hiếu kỳ của nhiều người, hiển nhiên trở thành một địa điểm du lịch hấp dẩn nhứt là người phương tây.

Từ ngoài cổng, du khách đi bộ trên con đường đất, dài khoản hai cây số, đi giửa rừng xuyên qua cánh rừng nhiệt đới, mùa này cây khô, lá rụng rất dể chịu. Giửa đường thấy một chú nai con bươi lá cây tìm cỏ non. Một con chim phẩy cánh cất tiếng hót vang vọng rừng hoang thật thú vị. Càng đi xa càng thấy nhiều người đã đi trước. Tôi đến lúc mấy ổng dẩn cọp đi biểu diển. Người và cọp cùng đi với nhau như đôi bạn, họ đi đến một bải trống vắng đât đỏ thì dừng lại, có lẻ là cho mấy ông cọp nghỉ chân. Du khách đứng một hàng ngan chụp hình lia lịa. Một ông sư áo nâu  chậm rải đi với con cọp, đến sát đám du khách phương Tây tươi cười để họ chụp hình. Ông ta ngồi tựa thân cây ôm con cọp nâng niêu, vuốt ve mà không sợ nó vồ. Một vài du khách dựa thế ông sư ngồi kế bên ông cọp chụp hình , ngàn năm một thửa, miệng cười nhưng mặt tái mét.

Chùa Ông Cọp có từ năm 1994. Do mấy ông sư thành lập làm nơi ẩn náu cho thú rừng. Trại này thất quy mô rộng lớn, Nghe nói hiện giờ trong trại có hơn trăm ông cọp đủ cở, cọp lớn và cọp con, cộng chúng với mấy chú nai rừng củng sống chúng. Người ta nói thú rừng ở đây là do dân làng mang đến, nên nhiều câu chuyện nghe ra thì rất hy hửu và cần dẩn chứng. Như: dân làng mang đến nhà chùa một con chim rừng bị thương, nhờ các thầy chăm sóc, nó lành mạnh cất tiếng kêu. Tiếng kêu của con chim thu hút nhiều đàn chim khác kéo đến. Một con heo rừng bị thương vô tình chạy lạc vào chùa cũng được chữa trị, nhưng khi các thầy thả nó trở lại vào rừng, con heo lại đưa cả gia đình gồm 10 con khác quay trở lại chùa, và đến nay có vô số lợn rừng cư trú tại đây. Dân làng quanh vùng còn mang đến đây cả những con thú mà họ không muốn nuôi như: trâu, bò, ngựa, nai, dê rừng, vượn. Tất cả tạo thành một bầy thú đông đúc, được thả rong trong khu đất rộng lớn của nhà chùa.

Ảnh /Truyện:  Đường Bình

&& /p>

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Number of visits: free hit counters