C
Hồi tưởng Ngày Buồn- Ngày 11 Tháng 9 Năm 2001
Hai mươi năm đả bay qua
mau lẹ, như thường lệ, mổi sáng thức dậy, âm thầm
pha tách cà phê, ngả
lưng vào sofa, húp một ngụm cà phê đắng cho tỉnh ngủ.
Tôi mở T.V coi có ǵ
mới, th́ ra hôm nay đài nào cùng đầy rẩy h́nh ảnh của
biến cố 11 tháng 9 năm
xưa. Chợt nhớ, hôm nay là ngày kỷ niệm biến cố 11/9
Hai ṭa nhà World Trade
Center không c̣n nửa, bây giờ là một công viên
tưởng niệm cho Hai Ngàn
Chín Trăm Chín Mươi Bốn người
(Thống kê báo chí)
tử nạn tại hai ṭa nhà này. Ḷng bàng hoàng
nhớ lại câu chuyện của thằng cháu của tôi, nó may mắng mà suốt đời này có
lẻ không sao quên.
Nó là một người con trai, hiền lành điềm đạm từ
lúc c̣n nhỏ Ba của nó mất
sớm để lại cho mẹ nó bốn chị em hai trai hai
gái. Sau 1975, mấy mẹ con đi
trong đợt Thuyền Nhơn qua đến Hongkong, được
chánh phủ Mỹ cho qua New York định cư. Cuộc sống bên New York rất xô bồ,
mọi người bận rộn, con cái đứa nào đang trong tuổi đi học th́ cứ đi học,
đứa nào lớn không c̣n đi học thi đi làm cho đến chiều tối mới về nhà, mẹ
con ít có khi gặp mặt nhau. Má của nó đi làm cho một xưởng may, cách nhà
khá xa, nhưng cũng trong thành phố New York. Nó t́m được việc làm trong
ṭa cao ốc World Trade Center. Mấy năm nay đi làm tại đó được đồng nghiệp
thương mến. Mổi ngày sau giờ làm nó về nhà có cơm má nấu sẳn, ăn một chầu
no nê rồi vào pḥng xem TV hay đọc sách một ḿnh. Có lúc mẹ nó và mấy chị
em cũng khuyên nó nên t́m bạn gái lập gia đ́nh nhưng mổi lần nhắc đến
chuyện đó là nó cứ cười trừ và không thích nghe nhiều. Mọi người cũng tôn
trọng cách sống độc lập của nó nên cũng hết ư kiến.
Năm 1993, nó đang làm việc tại ṭa nhà World Trade Center, đến giờ cơm
trưa được mấy bạn
đồng sở rủ nhau đi ra ngoài ăn, sau bửa ăn trưa lúc trở về
sở bị Cảnh Sát chận bên
đường không cho vào là v́ ṭa nhà này bị khủng bố đặc bôm, tiếng nổ phá
hỏng hầm chứa xe nhưng ṭa nhà th́ không hề hấn ǵ. Sau khi ṭa nhà sữa sang
nó trở lại làm viẹc và cho đó là một sự may mắn. Cái lần đó mọi người kể
cả các chuyên gia kiến trúc nổi tiếng nhứt thế giới tin tưởng rằng kiến trúc này
không ai có thể làm nó sặp.
Thằng cháu tiếp tục đi
làm tại World Trade Center này mấy năm nay, nhờ
hạnh kiểm tốt, làm việc
lâu năm được các xếp thương t́nh, cái tật của nó là
thích đi làm và làm mà
không cần nghỉ phép. Theo luật lao động giờ phép
không nghỉ được tích lủy
chồng chất, sau một năm mà không nghỉ sẽ bị mất
giờ. Có lúc ông xếp lên
tiếng hăm dọa đuổi việc, nó cũng không chịu lấy ngày
nghỉ. Đến ngày 10 tháng
9 năm 2001 ông xếp nó ra chỉ thị bắt buộc nó phải
take day off từ ngày mai
11 tháng 9. Đêm đó nó đi làm về như thường lệ, ăn xong nó thui thủi vô
pḥng đóng cửa lại ...ở trong đó luôn.
Sáng hôm sau ngày 11
tháng 9 năm 2001 má của nó cứ yên trí thằng con đă đi làm nên bà cũng xách
bị đi làm như thường ngày. Công việc trong xưởng may rất ồn áo bận rộn
không có môi trường để cho ai có thời giờ để nghe ngóng chuyện bên ngoài.
Đang làm việc bổng một người bạn báo tin cho má nó là ṭa nhà bị máy bay
đánh bom sặp rồi, như vậy là thằng con của bà bị nạn trong đó rồi. Hoản
hốt, bà nói cho ông chủ nghe, ông này vô văn pḥng mở T.V lên thấy khói
bốc lên trên ṭa nhà, một cái th́ đă sụp, bà chị khốc lốc than van cho
thằng con. Ông chủ cho bà nghỉ việc về nhà lo cho con. Đồng nghiệp xúm lại
chia buồn. bà xách bị trở về nhà. Về đến nhà bà điện thoại cho mấy đứa con
kia và thông báo cho bà con cô bác cho biết sự việc với thằng con cưng
nhứt của bà.
Mặc dầu trên T.V thấy hai toà nhà đă tan hoang,
thấy có người chạy khỏi hiện
trường, bà cũng mong cho con ḿnh thoát khỏi tai
nạn, nhưng trong giờ phút
này không biết làm ǵ để t́m tin tức thằng con,
đang rối trí, bà đi t́m tấm h́nh
của thằng con. Bà mở cửa bước vào pḥng của nó,
bà tập trung tư tưởng t́m
tấm h́nh, ngó quanh quẩn lục học tủ t́m không
thấy tấm h́nh nào, bà quây ḿnh ngồi phệt lên giường, bất ngờ đụng phải cái
chân thằng con, bà dựt ḿnh, dở tấm mền ra th́ thấy thằng con nhắm mắt ngủ
say, mừng quá, bà lay mạnh đánh thức nó. Mắt nhắm mắt mở miệng nó lảm nhảm
cự nự với má nó để cho nó ngủ. Bà kêu nó phải thức dậy ra xem T.V coi
ṭa nhà bị sặp. Má tưởng con đă chết trong đó rồi! Bà la lớn lên làm nó
tỉnh giấc.
Ngồi trước màn ảnh T.V, Nó nói trong sự ngạc
nhiên tột độ "Ông chủ nói
hôm nay mà con đi làm ổng sẽ đuổi con"
Hai mươi năm qua rồi,
hôm nay nhớ lại câu chuyện bà chị kể lại tôi vẩn thấy
bùi ngùi. Mừng cho thằng
cháu hai lần may mắn và xin chia buồn với những
người đă chết ngày 11
tháng 9 2001 tại World Trade
Center, New York, Mỹ Quốc. Tên tuổi
của những người được xướng danh tại đài tưởng niệm.
Đường B́nh
11 tháng 9 năm 2021.
|