
Ngày Đầu Tôi Đến Bagan
Sau khoản đường dài làm
cho mọi người trên xe mệt mỏi. Bổng dưng bác tài lên máy đánh thức mọi
người ông nói chúng ta vào thành phố Bagan. Xe ngừng tại khách sạn
Yarkinntha, bà con xuống xe check in lấy phòng. Tôi giao chìa khóa phòng
cho ông bạn rồi hấp tấp xong pha ra ngoài đi khám phá cái phố cổ Bagan.
Thành phố đã lên đèn, hàng cây xanh chen lẩn với
đèn đường bị gió thổi đong đưa, khi mờ khi tỏ. Lần đầu tiên đến Bagan tôi
rất hiếu kỳ nhưng dè dặt, chẩm rải quan sát. Đường đêm nay không một chiếc
xe, đèn giao thông chẳng thấy, một cập tây Âu cởi se đạp giửa đường thích
thú hò hét inh ỏi. Người đi bộ thì rất là ít. Nhìn phía trước, nhìn phía
sau chỉ thấy có một mình tôi đứng giửa đường đất đỏ, không thấy người đi
như phố thị Yangon (1).
Con đường dài thẳng lối
thấy có mấy cửa hàng mở cửa. Một tiệm xe đạp đang có khách trong tiệm. Một
người đàn ông mặc váy maxi dài đứng chờ khách, trên lè đường dựng mấy chiếc cấm bản cho mướn. Kế đến là tiệm bán đồ nghệ
thuật kỷ niệm bằng gổ, trước tiệm là một con cá sấu bằng gổ Teak nặng nề
nằm chờ người mua. ngồi lết bên cạnh là một nghệ nhân đang miệt mài sáng
tác thếm đồ mới. Một tiệm bán dù đặc thù Miến điện làm bằng giấy màu sắc
hoa văn lọng lẩy nổi tiếng thế giới.
Bên trái con đường là
nhà hàng Little Bit of Bagan tân tiếng lộng lẩy, cách đây không xa thêm
cái Holiday Bar & Grill gần bên trang hoàng tối tân rất lịch sự, Đèn sáng
từ trong ra ngoài nhưng không thấy thực khách mà cũng không thấy nhân viên
hầu bàn.
Kế bên nhà hàng là một đền thớ đơn chiếc dành
cho du khách chiêm bái rồi vội vàng ra đi. Ngôi đền thờ màu gạch nung đồ
sộ trông rất cổ kính. Không thấy người bên trong, tôi bước vào bên trong
thám hiểm, bên trong nhỏ hẹp, một bàn thờ nhỏ không có chuôn mỏ lư nhan,
trên tường là tấm hình đức Phật yên tọa to lớn. Một bình hoa nhỏ có hai
cánh hoa Irish màu tím rực rở rất cảm tình. Thời gian lắng động nên tôi
bước ra ngoài. Một chiếc xe con chạy lẹ qua đường bụi tung mịt mù, tôi
chụp thêm mấy tấm hình rồi lui binh.
Lịch sử của Bagan cho
biết ngày xưa Bagan đã có 10,000 ngôi chùa, giờ đây đất nước đang chuyển
mình, mọi người bận rộn mưu sinh nên không có ai rổi rảnh mà đi đếm, chỉ
biết là người Miến Điện khi cảm thấy ngày tháng bình yên, làm ăn phát đạt
là họ đi mua vật liệu, đem về tích lủy, cho đến một hôm ngày lành tháng
tốt chủ nhà hú lên, bà con xúm lại xây thành cái tháp, hàng xóm hái bó hoa
mang đến độc kinh chiêm bái mà không cần phải mời mọc.
Sau đêm ngủ bình an trên đất Phật Bagan, tôi sẽ
đi xem những ngôi chùa thờ xá lợi Phật ngàn năm xưa, xem các
thành tích của các tăng đoàn do Vua A-Dục Asoka phái đi truyền lời Phật
dạy khắp thế gian ngàn năm trước.
Ngày mai, tôi sẻ lên nốc chùa Syasando là nơi lý tưởng để xem Hoàng
Hôn huyền bí của đất Phật Bagan.
Đường Bình
|